Nếu sống như thế cả đời tôi không biết mình có bị trầm cảm nặng không trong khi lại đang mang thai. Tôi đi làm xa nhà. Chăm sóc nhưng tâm hồn không đồng điệu. Người thương dọa nạt nếu chia tay sẽ cùng nhau chết chung. Bàng quan. Thời kì đầu cảm thấy rất vui rồi sau đó tôi thấy chán nản. Cuộc sống vợ chồng nhạt nhẽo. Không san sớt được bất cứ chuyện gì. Xung quanh tôi cũng không có người nào ve vãn mình. Những ngày tôi không có ở nhà anh cũng đi.
Tôi vẫn phải ăn cơm một mình. Tôi không biết mình sẽ như thế nào nữa nên sáng dậy muốn viết vài dòng gửi đến độc giả. Từ hôm anh điện thoại chửi tôi xong đến nay không gọi cho tôi nữa. Trong một lần gần đây. Bà gọi điện vào khuyên giải anh tránh ăn nhậu.
Không thể san sẻ nhiều về cuộc sống và tình cảm với anh. Về nhà chỉ mong được ở bên chồng nhưng anh không nghĩ thế. Gia đình chồng ở xa nên khi gọi điện thoại tôi kể cho mẹ chồng nghe. Tôi về anh vẫn thế. Không lối thoát.
Tôi rất sốc. Anh yêu nhiều nhưng tôi cảm thấy không đồng điệu. Chia sẻ và thông cảm. Mong nhận được lời khuyên tình thật. Không ngờ sau cuộc điện thoại đó anh chửi bới.
Mong các bạn cho tôi những lời khuyên có ích. Muốn tâm tư với ai đó lại càng chẳng thể. Cảm thấy tình cảm vợ chồng nhạt nay lại càng xa cách. Đôi khi không có nhiều cảm xúc. Anh đi nhậu suốt ngày dù những lý do nhậu nhẹt không có gì to tát cả.
Đó là lý do vì sao giờ tôi lâm vào tình trạng này. Tôi hiểu vợ chồng phải cùng nhau phấn đấu. Trong quá trình yêu. Điều đó làm tôi sợ hãi.
Đêm qua tôi không ngủ được. Mặc dù cũng có nhiều lúc quan hoài. Nhiều lúc cũng góp ý nhưng anh không để ý. Lúc đó tôi thấy rất chán nản. Mang thai gần 5 tháng nhưng tình trạng này kéo dài. Nhiều lần muốn chia tay mà anh cứ níu giữ nên không bỏ được.
Giờ đang mang thái đứa con đầu lòng. Một tuần về một lần. Chi. Mặc dù cũng yêu nhau trong khoảng thời kì dài. Tính cách của anh rất nóng nảy. Xưng hô mày tao rất tục tằn. Tôi không tìm được sự đồng cảm ở chồng. Tôi rất chũm vì khi lấy anh ái tình không có nhiều nhưng giờ xảy ra chuyện càng thêm nản. Tôi lấy chồng hơn 2 năm.
Cũng do nhậu nhẹt mà anh bị ốm phải đi châm cứu. Biết làm sao đây. Tình cảm vợ chồng bình thường như nhiều cặp khác. Tôi cho mình và anh nhiều cơ hội nhưng nghe đâu vơ đều vô nghĩa.
Nản và bực bội. Tôi đã nhẫn nhục rất nhiều chuyện rồi. Cảm thấy cuộc sống hôn nhân của mình vô vị quá. Từ giờ tôi có nên chuẩn bị tâm lý và tinh thần cũng như tài chính để lo cho cuộc sống sau này của hai mẹ con không? Thật sự tôi không muốn cuộc sống mình trôi qua tẻ nhạt như thế.
Nước mắt tuôn rơi. Đến hôm nay muốn buông tay với một người chồng như thế. Vậy nên cứ để ái tình đó tồn tại mà không dứt khoát được.