Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2013

Tưởng đâu hạnh phúc.

Ba mẹ ly hôn khi anh còn rất nhỏ

Tưởng đâu hạnh phúc

Vì anh xem họ còn hơn mẹ ruột. Đàn bà ba lăm tuổi mới cấn thai lần đầu nên mệt mỏi và lắm bỡ ngỡ. Trăm sự anh đều chiều em được. Giờ thai bảy tháng.

Hai bà cô càng “ép” Hồng vào khuôn khổ. Chồng cũng không đến nhà Hồng để chăm nom vợ. Đã biết giới tính. Cùng lo đi tìm hạnh phúc riêng. Lỡ tay đánh rơi chén bát thì bị nói là “dằn mâm xáng chén”.

Không còn trẻ mỏ nữa. Học lắm bằng cấp. Anh chàng thương yêu. THÙY PHƯƠNG. Từ chai nước uống giữa buổi đến đĩa bánh tằm giấc xế.

Không phải làm dâu bác mẹ chồng… Tưởng đâu. Hồng thành vợ của một anh chàng kém mình năm tuổi. Tối ngủ sớm tí thì bị kêu là “ăn nhiều. Nghiệp thư ký tòa án đã giữ được chân Hồng. Ăn vô em bé sẽ… có lông như khỉ. Nhưng em phải nghe lời hai cô”. Giờ lấy chồng. Mặc màu gì. Chiều đèo nhau 15km trở về. Sáng dậy muộn tí. Đường đến  Tẩy vết bẩn quần áo  chỗ làm ngắn một nửa.

Sức ép thai nghén và gia đình khiến công việc của Hồng nhiều lần trễ nãi. Chỉ quý người nào biết ngoan ngoãn vâng lời. Chồng “nựng” Hồng một phát vào má vì dám cãi lời người lớn!. Hai bà cô bảo chân gà ăn vào em bé sẽ bị run (?). Trưa ăn cơm bụi.

Nhưng em phải ngoan với hai người cô. Anh đánh tiếng. Đi nấu ăn. Chồng không chia sẻ mà còn bảo: “Anh đã nói trước khi cưới. Nhìn chiếc bụng đội áo của Hồng mà mình không khỏi nghĩ: không biết mình với mái ấm nho nhỏ và phải chạy tiền bở hơi tai là hạnh phúc hay Hồng với thu nhập ổn định nhưng một bóng đi về là vuông tròn của đời người?.

Anh bảo Hồng. Hai bà bảo măng nhiều lông. Anh chiều em việc gì cũng được. Hồng thuê nhà trọ gần chỗ làm. Hồng quá ngán hai bà cô nên “xin phép” về nhà bác mẹ để dưỡng thai. Một trận chiến nổ ra. Cữ kiêng gì… cho “đích tôn” của hai bà khỏe mạnh.

Lúc trước đi làm xa nhà 30km. Không lâu sau đó. Ngủ lắm mập khó đẻ”. Hồng ngày hai lượt đi ô tô buýt đến cơ quan.

Hồng thèm măng hầm chân giò. Hồng nằm thì hai bà cô mắng “lười biếng”. Thu nhập cá nhân chủ nghĩa cũng ổn định. Ai ngờ hạnh phúc là một khái niệm quá viển vông!. Thèm chân gà hấp hành. Dù chồng vẫn đi xe máy chung đường.

Mọi việc thong dong tự tại. Lo lắng cho Hồng rất đỗi. Hồng cười như mếu. Ăn món gì. Hồng nhảy việc nhiều. Hồng quyết làm cho ra lẽ. Ngày ngày chồng chở Hồng bằng xe máy. Bảo ba lăm tuổi mới lấy chồng. Ngủ lúc nào. Nhờ chồng lấy cho ly nước nóng thì bị nói móc: “Trên đời chắc chỉ có một người mang bầu”. Bỏ anh lại cho hai bà cô nuôi. Rút cục. Hai bà vì nuôi anh mà quên cả hạnh phúc của mình.

Làm việc cạnh cơ quan. Cái thai năm tháng.